Hip Hop Adalah

Hip Hop Adalah

Nhạc hip hop,[1][2] bao gồm cả nhạc rap,[2][3][4] là một thể loại âm nhạc và trào lưu văn hóa xuất hiện từ thập niên 1970 tại quận Bronx, New York. Nền văn hóa này xuất thân và phát triển ở những khu ghetto (thường là những nơi ở tập trung của những người nghèo, người da màu, nơi thường gắn liền với nhiều tệ nạn xã hội và băng đảng).

Vào thập niên 1970, tức 10 năm trước khi được cả thế giới công nhận, dòng nhạc hip hop là sự ca tụng cuộc sống đã từ từ phát triển các nguyên tố của nó để rồi hình thành một hoạt động văn hóa. Nhờ vào nguồn năng lượng và động lực của nó mà hip hop đã trở thành chiếc "chìa khoá" của sự nâng cao và cải cách như một công trình trị giá hàng tỷ đô la[cần dẫn nguồn].

Hai từ "hip hop" có nguồn gốc từ đâu và ai sẽ đứng ra chịu trách nhiệm nếu có sự nhầm lẫn khi nói rằng hai từ đó có nguồn từ Afrika Bambaataa? Khi Bambaataa tổ chức những buổi tiệc tùng, Bam cảm thấy thích tạo ra tên chủ đạo cho những buổi tiệc đó thêm phần thú vị. Một trong những tên chủ đạo mà Bam đã đặt là "The Hip Hop Beeny Bop". Một số người đã dùng nó để làm ứng tấu vì cụm từ "Benny Bop". Và những buổi tiệc sau đó, Starski (một MC hợp tác với Bam) thường mở đầu buổi tiệc bằng những khúc ứng tấu. Starski đã nói câu đại loại như "Welcome to the Hip Hop Beeny Bop! That's right yall, Hip Hop till you don't stop". Vậy thì không còn nghi ngờ gì khi ta gọi MC Starski là người khởi nguồn của hai từ "hip hop". Mặt khác, ta cũng không sai khi nói Africa Bambaataa là người khởi đầu cho hip hop.

Bambaataa khởi nghiệp DJ khi còn rất trẻ, cũng như việc Bam đã tổ chức rất nhiều buổi ăn chơi nhảy múa (xõa) tại South Bronx. Bambaataa. Bam bắt đầu làm việc như một DJ (Bam dùng máy quay đĩa loại nhỏ) vào năm 1970 tại nơi mà người ta gọi là "The Old Center in Bronx River Houses". Đồng thời, Bam cũng làm việc chung với Kool DJ Herc, Tyrone và MC là JoJo, Lovebug Starski, Disco King Mario và Tex DJ Hollywood suốt nhiều năm trước khi có văn hóa hip hop.

Trong giới hip hop, chuyện hai người đụng độ, xích mích với nhau là chuyện thường gặp. Rapper này "diss" rapper kia một câu, rapper kia trả lời lại một câu, chuyện nhỏ thành chuyện to. Hoặc một rapper nào cảm thấy không đồng ý với rapper kia cũng lại nhắc lên trên lời nhạc. Và chiến tranh giữa các rapper lại bùng nổ.

Điển hình là cuộc chiến giữa Bờ Đông và Bờ Tây (East Coast và West Coast), nơi những sự đụng độ đã ra khỏi ranh giới âm nhạc. Đó cũng là nơi mà hai rapper nổi tiếng và có ảnh hưởng lớn trong giới hip hop đã bị ám sát, đó là East Coast's The Notorious B.I.G - Christopher Wallace - còn gọi là Biggie Smalls hay Biggie và West Coast's 2Pac - Tupac Shakur - hay Makaveli.

Trước màn ra mắt kinh điển "The Chronic" của Dr.Dre năm 1992, tuy hip hop bờ Tây đã khá phát triển với sự ra đời của Gangsta Rap, tiêu biểu là nhóm rap đứng thứ 83 trong 100 nghệ sĩ của mọi thời đại - tạp chí Rolling Stone - là N.W.A và sự nổi lên của các rapper miền Tây như Too $hort, Ice-T, Eazy E, Ice Cube (Fat Joe đã nêu tên trong My FoFo diss 50Cent)... Vì vậy người ta nói Gangsta Rap xuất xứ, khởi nguồn từ bờ Tây và những rapper đến từ miền Tây nước Mỹ và cả những rapper chơi Gangsta Rap thực thụ trên khắp thế giới thường hay giơ bàn tay hình chữ W như một sự biểu trưng đặc thù. Nhưng chiếm lĩnh loa đài vẫn là hip hop bờ Đông. Tuy nhiên, các nghệ sĩ miền Tây kể trên đang ngày một thu hút sự chú ý của người nghe. Người ta cho rằng khởi đầu mâu thuẫn Đông-Tây (EastSide-Westside) bắt đầu vào năm 1991 khi rapper miền Đông Tim Dog ra đĩa đơn "Fuck Compton" hướng vào N.W.A và các nghệ sĩ Compton khác, bao gồm cả DJ Quik. Tuy N.W.A không chính thức có phản ứng gì, nhưng rapper từ Long Beach là Snoop Dogg đã có lời đáp trả trong bài "Fuck With Dre Day" cùng Dr.Dre. Năm 1992, dưới nhãn hiệu Death Row của mình và Suge Knight, Dre ra mắt "The Chronic", khai sinh dòng nhạc hip hop mới là G-Funk - Gangsta Funk - thì hip hop Bờ Tây mới chính thức trở thành một đối thủ của Bờ Đông với sự phát triển thành công cực nhanh của Death Row Records. Thành công đó càng lớn với màn ra mắt G-Funk kinh điển "Doggystyle" của Snoop Doggy Dogg năm 1993. Nhạc hip hop Bờ Tây hoàn toàn chiếm lĩnh các phương tiện truyền thông, đặc biệt với rapper huyền thoại 2Pac - người có những bài hát nói lên thực trạng xã hội, tình trạng phân biệt chủng tộc và đả kích các nhà cầm quyền.

Năm 1993, Sean "Puff Daddy" Combs - bây giờ chính là P.Diddy - thành lập hãng đĩa Bad Boy Records, giới thiệu gương mặt mới chính là The Notorious B.I.G huyền thoại với bài ra mắt "Ready To Die" vô cùng thành công, tạo nên thế đối trọng với 2Pac của miền Tây. Năm 1995 tại lễ trao giải của Source, Suge Knight đã khích Puff Daddy với tuyên bố, đại ý rằng Death Row mới là nơi các tài năng "không muốn lo về việc nhà sản xuất lúc nào cũng cố xuất hiện trong video của mình" nên tìm đến. Căng thẳng lên cao khi bạn thân của Suge bị bắn chết, Suge buộc tội Puff Daddy có dính líu tới vụ án này. Cùng năm, Suge đã trả 1,4 triệu đô-la bảo lãnh và thu nhận 2Pac - người cáo buộc Biggie và Bad Boy Records biết mà không cảnh báo mình về vụ bị cướp và bắn ngày 30 tháng 11 năm 1994.

Sau vụ cướp và bắn kể trên, hai người bạn thân từ trung học 2Pac và Biggie đã đối đầu nhau. Cả hai cho ra một loạt ca khúc đả kích nhau, mở đầu là ca khúc được coi là bài hát đả kích hay nhất mọi thời đại - "Hit Em Up" của 2Pac hát cùng với Outlawz, Biggie đã đáp trả bằng "Who shot ya?" sau đó. Đỉnh điểm của cuộc đối đầu này là cái chết của 2Pac ngày 7 tháng 9 năm 1996 bởi một vụ xả súng bất ngờ vào Biggie ngày 9 tháng 3 năm 1997 trong một tình huống tương tự.

Các nghệ sĩ này luôn cố gắng xoa dịu mâu thuẫn hai miền.

Sau cái chết của hai huyền thoại 2Pac và The Notorious B.I.G, mâu thuẫn Bờ Đông - Bờ Tây coi như được hòa giải. Trước khi Pac chết, một số dấu hiệu bình thường hóa cũng đã xuất hiện, tiêu biểu là việc Nas và Pac đã gặp nhau sau buổi trao giải của MTV tại New York, Pac sẽ bỏ những lời xúc phạm Nas trong album sắp ra của mình nếu như Nas làm điều tương tự, không xúc phạm mình nữa.

Cuộc đối đầu này là cuộc đối đầu lớn nhất trong lịch sử âm nhạc nói chung và trong giới âm nhạc hip hop nói riêng. Hậu quả là thế giới mất đi hai huyền thoại lớn. Sau khi Pac chết, các thành viên Death Row, đi đầu là Dre và Snoop Dogg, lần lượt bỏ công ty do mâu thuẫn trước đó. Suge Knight dính líu thêm vào vụ kiện của bà Afeni Shakur - mẹ của 2Pac - trong khi vẫn đang bị án treo, khiến Death Row chao đảo và cuối cùng sụp đổ. Nhạc hip hop Bờ Tây mất vị trí thống trị của mình và dần dần bị hip hop Bờ Đông áp đảo hoàn toàn, ít được nói đến nữa. Bad Boy Records tuy không chịu hậu quả lớn như Death Row nhưng cũng yếu thế đi nhiều.

Năm 1999, tại lễ trao giải MTV, mẹ của hai huyền thoại đã qua đời 2Pac và Biggie là bà Afeni Shakur và bà Voletta Wallace đã gặp gỡ, xóa bỏ mâu thuẫn giữa hai rapper khi sinh thời, đồng thời cùng hợp tác điều tra cái chết của hai rapper.

Vụ án về cái chết của 2Pac và The Notorious B.I.G cho đến nay vẫn chưa có lời giải.

Từ khi du nhập vào Việt Nam, những trận beef cũng có nhưng với quy mô nhỏ. Những trận đấu lớn có thể kể đến như:

Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện truyền tải về

Hip-hop lyrics often address social issues and personal experiences.

Many hip-hop songs feature complex wordplay and clever rhymes.

The hip-hop artist released a new track that quickly climbed the charts.

Hip-hop culture includes not only music but also dance, graffiti, and fashion.

The hip-hop beat was infectious, making it impossible not to dance.

Nhắc đến Hiphop không ít bạn trẻ nghĩ ngay đến nhạc Rap, nhảy Breakdance, hãy cùng ADAM Muzic tìm hiểu một thể loại nhạc có lịch sử hình thành khá phức tạp và cho đến hiện nay vẫn là một định kiến với một số nước, đó là dòng nhạc Hip Hop

Nhạc Hip-hop, gọi tắt là hip-hop hoặc nhạc rap, là một thể loại âm nhạc bao gồm nhịp điệu âm nhạc cách điệu mà thường đi kèm với đọc rap, một cách đọc lời theo vần điệu và theo nhịp trôi của beat. Nó được phát triển như là một phần của văn hóa hip hop, một nét đẹp văn hóa được xác định bởi bốn yếu tố phong cách chính:.. MC / rap , DJ / scratching , Breakdance, và vẽ graffiti. Các yếu tố khác bao gồm Sampling , và Beatbox.

Trong khi thường được sử dụng là rap, “hip hop” đúng hơn là hoạt động của toàn bộ các tiểu văn hóa. Nhạc hip hop được sử dụng đồng nghĩa với rap, mặc dù rap không phải là thành phần quan trọng nhất của âm nhạc hip hop; thể loại này cũng có thể kết hợp các yếu tố khác của văn hóa hip hop, bao gồm DJing, turntablism, scratching , beatboxing, nhạc beat

Hip hop bao gồm âm nhạc và văn hóa được hình thành trong những năm 1970 khi tiệc tùng tại đô thị ngày càng trở nên phổ biến ở thành phố New York, đặc biệt là trong giới trẻ Mỹ gốc Phi sinh sống ở Bronx. Tại các buổi tiệc DJ chơi các âm thanh mang tính sôi động mạnh mẽ giữa phần pha trộn các bài hát nổi tiếng bằng cách sử dụng hai bàn xoay. Việc phát triển nhanh Hip hop xảy ra khi công nghệ lấy mẫu và những máy đánh trống điện tử ra đời trở nên thành phổ biến rộng rãi với giá cả phải chăng. Kỹ thuật turntablist phát triển cùng với xu hướng theo phong cách thanh nhạc Jamaica đã được sử dụng. Rapping phát triển như là một phong cách thanh nhạc trong đó các nghệ sĩ nói cùng với một beat nhạc cụ hoặc synthesized. Nghệ sĩ đáng chú ý tại thời điểm này bao gồm DJ Kool Herc, Grandmaster Flash và The Furious Five, Fab Five Freddy, Marley Marl, Afrika Bambaataa, Kool Moe Dee, Kurtis Blow, Doug E. Fresh, Whodini, Fat Boys, và Spoonie Gee. Bài hát của The Sugarhill Gang năm 1979 mang tên “Delight Rapper ” được coi là kỷ lục hip hop đầu tiên được phổ biến rộng rãi trong dòng nhạc này. Những năm 1980 đánh dấu sự đa dạng hóa của hip hop như các thể loại phát triển phong cách phức tạp hơn. Trước năm 1980, âm nhạc hip hop đã được chỉ giới hạn trong phạm vi Hoa Kỳ. Tuy nhiên, trong những năm 1980, nó đã bắt đầu lây lan và trở thành một phần của nền âm nhạc ở hàng chục quốc gia.

New school hip hop là làn sóng thứ hai của âm nhạc hip hop, có nguồn gốc trong 1983-1984 với các tên tuổi đầu tiên là Run-DMC và LL Cool J. Thời gian vàng của hip hop là một thời kỳ sáng tạo giữa giữa những năm 1980 và đầu những năm 1990. Các nghệ sĩ nổi tiếng từ thời kỳ này bao gồm các Crew Juice, Public Enemy, Eric B. & Rakim, Boogie Down Productions và KRS-One, EPMD, Slick Rick, Beastie Boys, Kool G Rap, Big Daddy Kane, Ultramagnetic MC, De La Soul, và A Tribe Called Quest.

Gangsta rap là một dòng phụ của hip hop mà thường tập trung vào lối sống bạo lực và điều kiện nghèo khó của thanh niên trong thành phố. Schoolly D, NWA, Ice-T, Ice Cube, và các Geto Boys là nghệ sĩ thường xuyên nhất có liên quan với sự hình thành của gangsta rap. Những nghệ sĩ được biết đến trong việc pha trộn các bình luận chính trị và xã hội với rap, rap về chính trị với các yếu tố hình sự và những câu chuyện tội phạm được tìm thấy trong gangsta rap.

Trong phong cách hip hop West Coast, G-funk chi phối chủ đạo hip hop trong nhiều năm thời kì 1990.  Vào đầu và đến giữa những năm 1990 đã giúp các rapper Afrocentric jazz, alternative ở East Coast chiếm ưu thế bởi các nghệ sĩ như Nas, Wu-Tang Clan, và Notorious BIG.

Trong những năm 1990, hip hop bắt đầu đa dạng hóa với nhiều phong cách khác trong khu vực đang nổi lên trên toàn quốc gia, chẳng hạn như Southern Rap và Atlanta Hip hop. Đồng thời, hip hop tiếp tục được đồng hóa vào thể loại âm nhạc khác phổ biến, một ví dụ là Neo Soul. Hip hop đã trở thành một thể loại âm nhạc bán chạy nhất vào giữa những năm 1990 và các thể loại âm nhạc bán chạy nhất của năm 1999. Sự phổ biến của nhạc hip hop tiếp tục qua các năm 2000, với hip hop ảnh hưởng cũng ngày càng tìm đường vào pop chính thống. Hoa Kỳ cũng đã thấy sự thành công của phong cách như crunk, một thể loại mà nhấn mạnh nhịp điệu và âm nhạc nhiều hơn lời bài hát. Bắt đầu từ năm 2005, doanh thu của nhạc hip hop ở Mỹ bắt đầu suy yếu nghiêm trọng. Trong giữa những năm 2000 alternative hip hop thay thế và đảm bảo một vị trí trong dòng nhạc chính, một phần do sự thành công chéo của các nghệ sĩ như OutKast và Kanye West.

Thuật ngữ của hip hop xuất phát bởi Keith Cowboy, rapper cùng với Grandmaster Flash và The Furious Five. Tuy nhiên Lovebug Starkski, Keith Cowboy và DJ Hollywood sử dụng thuật ngữ này khi âm nhạc vẫn đang được biết tới dưới thể loại disco. Người ta tin rằng Cowboy tạo ra thuật ngữ này để trêu chọc một người bạn vừa mới gia nhập quân đội Mỹ, bằng cách xua đuổi khi hát 2 từ hip/hop lặp lại nhịp nhàng như nhịp hành quân của lính, sau đó ông dùng nó vào một phần màn biểu diễn của mình, và nhanh chóng được sử dụng lại đặc biệt là trong bài “Delight Rapper” của The Sugarhill Gang.

Người sáng lập Universal Zulu National là Afrika Bambaataa được ghi nhận là người đầu tiên sử dụng thuật ngữ này để mô tả nét đẹp văn hóa mà âm nhạc trong nó thuộc về, mặc dù nó cũng được cho rằng đó là một thuật ngữ xúc phạm để mô tả cho một thể loại âm nhạc. Người đầu tiên sử dụng thuật ngữ này trong in ấn là Steven Hager trong The Village Voice, ông cũng là tác giả của cuốn “lịch sử hiphop” năm 1984.

Những năm 1970s (Thời kì sơ khai)

Nhạc hiphop và văn hóa hiphop được hình thành trong giai đoạn những năm thập niên 70, khi mà các bữa tiệc cá nhân trở nên phổ biến ở New York. Những người tham gia tổ chức buổi tiệc này là những người Mỹ gốc Phi trẻ tuổi. Tại có bữa tiệc này sẽ được dẫn dắt bởi một DJ chơi nhạc, họ thường chơi những thể nhạc phổ biến lúc bấy giờ như là Funk và Soul. Dj thường tạo những âm thanh kích phát tại điểm nối giữa hai bản nhạc được chơi để khuấy động mọi người, điển hình trong số đó là DJ Kool Herc, người được xem là cha đẻ của hiphop. Vì những bản nhạc thời đó thường kết thúc rất ngắn nên Herc và các DJ khác đã sử dụng bàn xoay Turntable để kéo dài phần nghỉ ra.

Hiphop phát triển một phần dựa trên nền của thể loại RnB, không phải tình cờ khi mà thời gian công nghệ lấy mẫu và các drum machines trở nên phổ biếng trở thành các máy MPC (Music Production Centers) bao gồm hệ máy Linn 9000 và drum machines TR-808 thì sự kết hợp của AKAI là rất thành công để mở ra 1 bước đột phá. Cùng với kỹ thuật mix nhạc, scratching, beat mixing phát triển với các đoạn break đã tạo nền tảng cho việc Rap dễ dàng hơn. Hiphop thời kì này tập trung nói về xã hội, cuộc sống, chính trị, kinh tế.

Rap hay được gọi là MCing là phong cách thanh nhạc mà trong đó nghệ sĩ nói ca từ theo vần trên nền nhạc cụ hay synthesized beat. Nhịp luôn là nhịp 4/4 được tạo ra bằng cách lấy mẫu hoặc lập trình các đoạn nhạc khác của producer. Họ cũng kết hợp nhạc cụ điện tử như Synthesized, trống điện tử hay ban nhạc sống. Rappers có thể viết lời trước để nhớ hoặc tự ứng biến tự do trên nền beat để thể hiện nhạc phẩm của mình.

Nhạc hiphop ra đời trước khi rap xuất hiện. Vì vậy có một số bài hát hiphop nhưng lại vắng bóng phần rap, điển hình như “Hip hop, be bop” của Man Parrish hay là bài “Chinese Arithmetic” của Eric B và Rakim, “Al-Naafiysh”, “We’re Rocking the Planet” của Hashim và “Destination Earth” của Newcleus. Tuy nhiên, phần lớn nhạc hiphop đều có phần rap, bao gồm cả nữ. Nghệ sĩ MC Sha Rock ở Bronx, thành viên của Funky Four Plus On là người thực hiện phần rap của nữ đầu tiên. Nhóm Sequence, bộ 3 hiphop nữ đầu tiên kí với hãng thu âm Sugar Hill những năm đầu thập niên 80 trở thành những nghệ sĩ nữ hiphop đầu tiên phát hành bản thu rap mang tên “Funk You Up”.

Gốc rễ của nhạc Rap được tìm thấy trong âm nhạc của người Mỹ gốc Phi và âm nhạc châu Phi. Đặc biệt là văn hóa Tây Phi. Văn hóa thơ ca, các cấu trúc gọi đáp để phụng vụ các nghi lễ tôn giáo của người Mỹ gốc Phi đã ảnh hưởng đến hiphop. Ca sĩ James Brown, Rudy Ray Moore, Blowfly được ví như những “bố già” của nhạc hiphop.

Thành phố New York, biểu diễn thơ nói và nhạc bởi những nghệ sĩ như The Last Poets, Gil Scott-Heron và Jalal Mansur Nuriddin đã có những tác động đáng kể tới sau thời kì chủ nghĩa dân quyền vào những năm 60 và 70 cùng với môi trường xã hội mà hiphop đã ra đời.

DJ Kool Herc và Coke La Rock là người đã ảnh hưởng đến phong cách nhạc rap khi đã nghĩ ra các câu thơ đơn giản ngắt quãng trên nền nhạc funk break. Sau khi cảm nhận được sự hứng thú của khán giả họ bắt đầu hô gọi để mọi người hưởng ứng và trả lời để buổi tiệc sôi động hơn. Về sau, các MC khác đã đa dạng hơn trong giọng rap và giai điệu của họ, kết hợp vần điệu và các chủ đề về tính dục, hay những vấn đề dung tục và làm nên sự khác biệt để khẳng định mình và giải trí cho khán giả. Kool Herc và the Herculoid là nhóm hip hop đầu tiên được công nhận tại New York, và số lượng các nhóm MC dần tăng theo thời gian.

Melle Mel, rapper của The Furious Five được tin là người viết lời rap đầu tiên gọi mình là một MC. Trong những năm đầu thập niên 70 khái niệm B-Boying cũng dần hình thành khi phần các phần break nhạc được bắt đầu thì các b-boys và b-girls sẽ đứng trước khán giả nhảy một phong cách đặc trưng và tự do. Các phong cách này đã được một số phim tài liệu phát hành trên toàn thế giới như Style War, Wild Style, Beat Street. Thuật ngữ B-Boy được DJ Kool Herc đặt ra để miêu tả những người sẽ chờ đợi đến phần break của bài hát để ra trước khán giả và nhảy với phong cách khác biệt.

Mặc dù có rất nhiều MCs sớm thu lại các dự án solo của mình như DJ Hollywood, Kurtis Blow và Spoonie Gee, tần số các nghệ sĩ solo là không cao cho đến khi các nghệ sĩ độc tấu xuất hiện trên sân khấu và truyền hình như LL Cool J.  Nhóm hiphop được hợp tác trình diễn đầu tiên cùng nhau là Funky Four Plus One trên Saturday Night Live năm 1981.

Hiphop đã được ảnh hưởng bởi nhạc disco nhưng nó cũng phản ứng chống lại disco. Theo Kurtis Blow, những ngày đầu của hiphop đã được đặc trưng chia rẽ giữa người hâm mộ và người gièm pha của nhạc disco. Khi tại thời điểm đó nhạc disco vốn ngập tràn khắp nơi, trong khi hiphop đầu tiên chủ yếu dựa vào các đoạn loop funk. Tuy nhiên,từ năm 1979, nhạc cụ disco hay các loop/track trở thành cơ sở của nhạc hiphop. Thể loại này được gọi tên là “disco rap”. Trớ trêu thay nó cũng chính là tác nhân dẫn đến sự suy giảm của dòng nhạc disco.

DJ Pete Jones, Eddie Cheeba, DJ Hollywood, Love Bug Starski là DJ hiphop được ảnh hưởng từ disco. Phong cách của họ khác với số đông nghệ sĩ hiphop còn lại khi tập trung vào các giai điệu nhanh và nhịp điệu phức tạp. Afrika Bambaataa, Paul Winley, Grandmaster Flash, Bobby Robinson sau đó đều trở thành thành viên của nhóm này.

Ở Washington, nó nổi lên như một phản ứng chống lại disco và kết hợp với các đặc tính hiphop trong suốt những năm đầu thập niên 80, các thể loại nhạc điện tử cũng tương tự để cho ra sự phát triển của các dòng nhạc mới như House ở Chicago và Techno ở Detroit.

Trước năm 1979, thu âm nhạc hiphop chủ yếu từ băng ghi âm từ các DJ. DJ người Puerto Rico Disco Wiz được ghi nhận là DJ hiphop đầu tiên tạo ra mixtape, mixed dub khi vào năm 1977 ông đã kết hợp các phần cắt của âm thanh, hiệu ứng đặc biệt và tạm dừng beat như một kĩ thuật sản xuất vào bản thu âm.

Bản hiphop đầu tiên được ghi âm là Delight Rapper của The Sugarhill Gang năm 1979. tuy nhiên có nhiều tranh cãi xung quanh sự khẳng định này như bài hát “King Tim III” của The Fatback Band được phát hành vài tuần trước đó dấy lên sự tranh cãi cho kỉ lục hiphop đầu tiên.

Đến đầu những năm 1980, tất cả các yếu tố chính và kĩ thuật của hiphop được đặt ra. Mặc dù chưa chính thống nhưng nó đã có mặt ở các thành phố khác ngoài New York trên khắp nước Mỹ.  Đặc biệt là sự đóng góp của hiphop và phổ biến ở Philadelphia vào cuối những năm 70.

The New York Times đã gọi Philadelphia là “Thủ đô Graffiti của Thế Giới” năm 1971. Dj gốc Philadelphia Lady B đã thu âm bản “To the beat Y’all” vào 1979 và trở thành nữ nghệ sĩ solo hiphop đầu tiên thu thanh. Schoolly D bắt đầu năm 1984 cũng từ Philadelphia bắt đầu thể loại rap mới về sau được biết đến như Gangsta rap.

Những năm 1980s đánh dấu sự đa dạng hóa của hiphop là thể loại phát triển nhiều phong cách phức tạp hơn. Có thể thấy quá trình phát triển này qua một số bài hát tiêu biểu như của Grandmaster Flash với “The Adventures of Grandmaster Flash on the Wheels of Steel” vào năm 1981 hay single “Planet Rock” của Afrika Bambaataa năm 1982 với sự kết hợp giữa hiphop và electro. Ngoài ra, “Beat bop” của Rammellzee & K-Rob đã sử dụng các hiệu ứng reverb và echo như là một chất liệu vui tươi cho bài hát. Đến giữa những năm 80 thị trường ảnh hưởng nhiều bởi nhạc rock và các album như King of Rock và Licensed to III cũng đánh dấu thời kì pha trộn này

Với việc các thiết bị điện tử được sử dụng phổ biến hơn trong công nghiệp âm nhạc các mô hình máy trống Oberheim DMX hay Roland 808 là một đặc trưng của thời kì này và cho đến ngày nay kickdrum 808 như một chất liệu truyền thống để sản xuất ra bài nhạc hiphop. Qua thời gian các thiết bị này trở nên cải tiến hiện đại hơn, nhưng trước đó những nhà sản xuất như Marley Marl vẫn sử dụng các loại âm thanh từ máy trống 808 là chủ yếu. Về sau, các máy lấy mẫu sample E-mu SP-1200 cho phép lưu trữ trên bộ nhớ lớn hơn và sản xuất linh hoạt hơn khi cho phép sử dụng các bộ lọc và các lớp âm thanh khác nhau được sắp xếp trình tự để có thể sử dụng như một đoạn sample độc lập khác.

Với sự xuất hiện của hệ thống máy sample như AKAI S900 vào cuối những năm 80, các nhà sản xuất đã không còn cần tới sự trợ giúp của những chiếc băng tape để có thể lặp lại các đoạn nhạc trong quá trình chơi nhạc nữa mà thay vào đó lấy mẫu chúng và sử dụng trực tiếp trên máy sampler. Đánh dấu vào năm 1989, DJ Mark James với biệt danh “45 King” phát hành “The number 900”, một ca khúc breakbeat hoàn toàn dựa trên sự đồng bộ của việc lấy mẫu.

Các nội dung trữ tình của hiphop bắt đầu phát triển hơn. Lời rap mang tính ẩn dụ phức tạp hơn. Các nghễ sĩ như Melle Mel, Rakim, Chuck D, KRS-One và Warp 9 là những cái tên tiêu biểu chuyển đổi hiphop thời kì này thành một hình thức nghệ thuật trưởng thành hơn. Với tác phẩm “The Message” năm 1982 của Grandmaster Flash và Furious Five được coi là lực lượng tiên phong cho rap có ý thức.

Các hãng thu âm độc lập nổi lên như Tommy Boy, Prism Records and Profile Records xuất  bản ấn phẩm hiphop với tốc độ chóng mặt để có thể đáp ứng nhu cầu thị trường bấy giờ. Trong khi ở thành phố New York là không phổ biến cho các nghệ sĩ có thể hợp tác với các nhà sản xuất. Một số rapper đã trở thành nghệ sĩ pop chính thống. Kurtis Blow xuất hiện đại diện cho Sprite đánh dấu nghệ sĩ hiphop đầu tiên đại diện cho sản phẩm lớn. Năm 1981, bài hát “Rapture” của Blondie và “Christmas Wrapping” của Waitress nằm trong số những bài nhạc pop đầu tiên sử dụng rap để làm nhạc quảng cáo. 1982, Afrika Bambaataa giới thiệu hip hop với khán giả quốc tế với “Planet Rock.”

Trước những năm 1980, âm nhạc hip hop được giới hạn trong Hoa Kỳ. Tuy nhiên, trong những năm 1980, nó đã bắt đầu lây lan và trở thành một phần của nền âm nhạc ở hàng chục quốc gia. Greg Wilson là DJ đầu tiên giới thiệu hip hop electro với khán giả các câu lạc bộ ở Anh vào đầu những năm 1980, với các bản dub hoặc phiên bản instrumental của “Nunk” bởi Warp 9, Extra với “ET Boogie”, “Hip Hop, Be Bop” (Do not Stop ) của Man Parrish, Planet Rock and Dirty Talk (Klein + MBO ).

Trong những năm đầu của thập kỷ này, B-boying trở thành khía cạnh đầu tiên của văn hóa hip hop đến với Nhật Bản, Australia và Nam Phi, vũ đoàn Black Noise thực hành trước khi bắt đầu rap cuối thập niên này. Nhạc sĩ và người dẫn chương trình Sidney đã trở thành người chương trình truyền hình đầu tiên da màu của Pháp với chương trình HIP HOP được chiếu trên TF1 trong năm 1984, lần đầu tiên cho thể loại này trên toàn thế giới. Đài phát thanh Nova giúp khởi động các ngôi sao người Pháp khác bao gồm Dee Nasty với album “Paname City Rappin” năm 1984 cùng với Rapattitude 1 và 2 đóng góp vào một phần nhận thức chung về Hip Hop tại Pháp.

Hip hop đã luôn luôn giữ một mối quan hệ rất chặt chẽ với cộng đồng Latino ở New York. DJ Disco Wiz và Rock Steady Crew là những nhà sáng lập đầu tiên từ Puerto Rico, kết hợp tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha trong lời bài hát của họ. The Mean Machine thu âm ca khúc đầu tiên dưới cái tên “Disco Dreams” vào năm 1981, trong khi Kid Frost từ Los Angeles đã bắt đầu sự nghiệp của mình vào năm 1982.

Cypress Hill được thành lập vào năm 1988 ở ngoại ô South Gate bên ngoài Los Angeles khi Senen Reyes (sinh ở Havana) và anh trai trẻ Ulpiano Sergio (Mellow Man Ace) chuyển từ Cuba đến South Gate với gia đình vào năm 1971. Họ đã hợp tác với DVX từ Queens (New York), Lawrence Muggerud (DJ Muggs) và Louis Freese (B-Real), một người gốc Mexico / Mỹ-Cuba ở Los Angeles. Sau sự ra đi của “Ace” để bắt đầu sự nghiệp solo của mình nhóm đã thông qua tên của Cypress Hill được đặt tên theo một con đường chạy qua một khu phố gần đó ở Nam Los Angeles.

Hiphop Nhật Bản được cho là đã bắt đầu khi Hiroshi Fujiwara trở về Nhật Bản và bắt đầu ghi âm hip hop trong đầu những năm 1980. Hiphop Nhật thường có xu hướng bị ảnh hưởng trực tiếp của  hiphop old school,  lấy từ nhịp điệu của thời đại , văn hóa khiêu vũ, tổng thể vui vẻ và bản chất vô tư và kết hợp nó vào âm nhạc của họ. Kết quả là, hiphop là một trong những thể loại âm nhạc chính thống thương mại khả thi nhất tại Nhật Bản, và ranh giới giữa nó và nhạc pop là rất mờ.

New School hip hop là làn sóng thứ hai của âm nhạc hip hop, có nguồn gốc trong 1983-1984 với các cá nhân đầu tiên như Run-DMC và LL Cool J.  Như với hip hop trước đó (mà sau đó được gọi là old school hip hop),new school đến chủ yếu từ thành phố New York. New school được đặc trưng bởi hình thức của drum machine tối giản, với những ảnh hưởng từ âm nhạc rock, hip hop. Nó là đáng chú ý cho lời chế nhạo và tự hào về rap, và bình luận chính trị xã hội, cả hai giao trong một, phong cách tự khẳng định tích cực. Có thể hình dung trong bài hát của các nghệ sĩ với phong cách cứng cáp , cool, phong thái b-boy đường phố. Những yếu tố trái ngược với funk và disco ảnh hưởng trang phục, nhạc sống, synthesizer và vần điệu của các nghệ sĩ thịnh hành trước năm 1984. Nghệ sĩ New School làm bài hát ngắn hơn mà có thể dễ dàng được phát sóng trên radio.Hip hop đã trở thành một nền thương mại thành công, điển hình là năm 1986 album của Beastie Boys ‘Licensed to III” là album rap đầu tiên đạt # 1 trên bảng xếp hạng Billboard.

Hip hop của “thời kỳ vàng ” (hoặc “kỷ nguyên vàng”) là một tên được đặt cho một khoảng thời gian trong giữa những năm 1980 và đầu những năm 1990, cho biết nét đặc trưng bởi sự đa dạng, chất lượng, đổi mới và ảnh hưởng. Có những chủ đề mạnh mẽ của Afrocentrism và quân sự chính trị, trong khi âm nhạc là thực nghiệm và sample, electric. Có thường ảnh hưởng jazz mạnh. Các nghệ sĩ thường được kết hợp với thời kì này là Public Enemy, Boogie Down Productions, Eric B. & Rakim, De La Soul, A Tribe Called Quest, Gang Starr, Big Daddy Kane và Jungle Brothers.

Gangsta rap là một dòng phụ của hip hop phản ánh lối sống bạo lực của nội thành thanh niên Mỹ da đen. Gangsta là tiếng lóng của  “từ xã hội đen”. Thể loại này đi tiên phong trong giữa những năm 1980 bởi các rapper như Schoolly D và Ice-T, và được phổ biến trong các phần sau của những năm 1980 bởi các nhóm như NWA. Ice-T phát hành “6 in the Mornin ‘”, mà thường được coi là bài hát rap gangsta đầu tiên, vào năm 1986. Sau khi gây được sự chú ý trong nước từ Ice-T và NWA trong những năm cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 1990, gangsta rap trở thành một dòng thương mại béo bở của hip hop.

NWA là nhóm thường xuyên nhất có liên quan với sự thành lập của gangsta rap. Lời bài hát của họ là bạo lực hơn, công khai đối đầu, và gây sốc hơn so với các hành vi rap khác, có tính thô tục và gây nhiều tranh cãi, dùng từ “mọi đen”. Những lời bài hát được đặt trên nhịp guitar-driven thô, rock, Các album gangsta rap bom tấn đầu tiên là Straight Outta Compton của NWA, phát hành năm 1988. Straight Outta Compton thành lập West Coast hip hop như một thể loại quan trọng, và thiết lập ở Los Angeles là một đối thủ đáng gờm với thủ đô của hip hop một thời gian dài “thành phố New York”. Straight Outta Compton đã gây ra những tranh cãi lớn đầu tiên về hip hop khi bài hát của họ “Fuck tha Police” kiếm nhận một lá thư từ Trợ lý Giám đốc FBI, Milt Ahlerich, bày tỏ sự bất bình mạnh và yêu cầu thực thi pháp luật vào bài hát.

Tranh cãi tiếp tục nổ ra quanh album của Ice-T “Body Count”, đặc biệt là bản nhạc “Cop Killer”. Bài hát đã được dành để nói lên quan điểm của một tội phạm trả thù về phân biệt chủng tộc, cảnh sát tàn bạo. Bài hát của Ice-T dấy lên nỗi tức giận quan chức chính phủ, Hiệp hội súng trường quốc gia và các nhóm ủng hộ cảnh sát khác nhau. Do đó, Time Warner Music từ phát hành album của Ice-T “Home Invasion” vì những tranh cãi xung quanh “Cop Killer”. Ice-T cho rằng các cuộc tranh cãi quanh bài hát là một phản ứng thái quá, khi trả lời với nhà báo Chuck Philips “… họ đã thực hiện bộ phim về kẻ giết y tá và những kẻ giết cô giáo,học sinh. Arnold Schwarzenegger thổi bay hàng chục cảnh sát trong Terminator. Nhưng tôi không nghe thấy ai phàn nàn về điều đó. ” Trong một cuộc phỏng vấn, Ice-T đề nghị Philips rằng sự hiểu lầm của Cop Killer và các nỗ lực kiểm duyệt nó có âm sắc chủng tộc: “Tòa án tối cao cho biết là OK cho một người đàn ông da trắng để viết như vậy công khai. Nhưng không ai muốn một người đàn ông da đen viết một bản ghi âm về một kẻ giết cảnh sát.”

Các chủ đề là vốn có trong gangsta rap nói chung đều gây tranh cãi. Các cơ quan hành chính Nhà Trắng của cả George Bush và Bill Clinton đều chỉ trích thể loại này. “Lý do tại sao rap đang bị tấn công là bởi vì nó cho tất cả thấy những mâu thuẫn của nền văn hóa Mỹ … Những gì bắt đầu như là một hình thức nghệ thuật ngầm đã trở thành một chiếc xe để lộ rất nhiều vấn đề quan trọng mà thông thường không được thảo luận trong nền chính trị Mỹ. Vấn đề ở đây là Nhà Trắng và wanna-BES như Bill Clinton đại diện cho một hệ thống chính trị mà không bao giờ có ý định để đối phó với sự hỗn loạn đô thị, ” Sister Souljah nói với tờ The Times.

Do ảnh hưởng của Ice T và NWA, rap gangsta thường được xem như một hiện tượng nổi bật của West Coast, bất chấp những đóng góp của East Coast như hoạt động Boogie Down Productions trong việc hình thành các thể loại.

ADAM Muzic xin dừng lại tại đây để kết thúc phần 1 trong loạt bài viết về thể loại nhạc này. Hy vọng bài viết này có thể cung cấp cho bạn đọc nhiều thông tin và kiến thức bổ ích cho các bạn yêu âm nhạc hay các bạn có đam mê và yêu thích dòng nhạc này.

Lo doyan musik hip-hop? Belum sah rasanya kalo lo belum tau sejarah lahirnya musik hip-hop.

Hip-Hop adalah sebuah gerakan kebudayaan yang mulai tumbuh sekitar tahun 1970’an yang dikembangkan oleh masyarakat Afro-Amerika dan Latin-Amerika. Hip Hop merupakan perpaduan yang sangat dinamis antara elemen-elemen yang terdiri dari MCing(lebih dikenal rapping), DJing, Breakdance, dan Graffiti. Belakangan ini elemen Hip Hop juga diwarnai oleh beatboxing, fashion, bahasa slang, dan gaya hidup lainnya.

Awalnya pertumbuhan Hip Hop dimulai dari The Bronx di kota New York dan terus berkembang dengan pesat hingga keseluruh dunia. Hip hop pertama kali diperkenalkan oleh seorang Afro-Amerika, Grandmaster Flash dan The Furious Five. Awalnya musik Hip Hop hanya diisi dengan musik dari Disk Jockey dengan membuat fariasi dari putaran disk hingga menghasilkan bunyi-bunyi yang unik. "Rapping" kemudian hadir untuk mengisi vokal dari bunyi-bunyi tersebut. Sedangkan untuk koreografinya, musik tersebut kemudian diisi dengan tarian patah-patah yang dikenal dengan breakdance. Pada perkembangannya Hip Hop juga dianggap sebagai bagian dari seni dan untuk mengekspresikan seni visual muncullah Graffiti sebagai bagaian dari budaya Hip Hop.

1520 Sedwick Avenue adalah sebuah kawasan di New York yang diklaim sebagai tempat awal lahirnya komunitas HipHop. “Disinilah kami berasal”, cetus Clive Campbell, salah seorang yang merelakan lantai satu di rumahnya dijadikan sebuah markas untuk berkumpul. “Kebudayaan Hip Hop berawal dan lahir disini, yang nantinya akan tersebar di seluruh dunia, di sinilah kami barasal karena memang kami tidak memiliki tempat lain untuk bertemu, bukan di tempat lain” sahutnya. Selain nama tersebut, terdapat pula nama DJ Kool Herc yang memperkenalkan turntable pada saat itu di sebuah party pada tahun 1973. Pada awal penampilannya, DJ Kool Herc membawakan lagu-lagu dari James Brown, Jimmy Castor, dan Babe Rooth. Kool Herc pula lah yang akhirnya menciptakan scratch dan bunyi-bunyian aneh yang menimbulkan sebuah sensasi yang luar biasa pada saat itu.

HipHop terasa kurang lengkap tanpa MC. Celah inilah yang dilihat oleh Melle Mel, MC pertama pada dunia Hip Hop. Pada awalnya Melle Mel merasa bingung apa yang akan diucapkannya pada penampilan pertamanya tersebut, namun karena dirinya telah dipenuhi kebosanan dengan peraturan-peraturan dari pemerintah yang mengekang, akhirnya Melle Mel mengeluarkan rasa bencinya pada pemerintah dan pandangannya tentang kehidupan lewat lirik-liriknya. Mulai saat itu lah musik HipHop lebih banyak menceritakan tentang kehidupan disekitar masyarakat kulit hitam dan teriakan-teriakan serta protes suara hati mereka kepada pemerintahan yang berlaku tidak adil. Lirik-lirik musik Hip Hop cenderung keras dan tegas. Itulah Hip Hop.

Hip Hop sebagai kebudayaan dari suek diperjelas lagi pada tahun 1983 oleh Black Spades yang merupakan anggota dari Afrika Bambaataa dan The Soulsonic Force lewat track yang berjudul “Planet Rock”. Lagu ini merupakan sebuah musik Hip Hop yang menarik karena memiliki perpaduan antara rap yang sederhana dan irama musik disko yang diciptakan melalui drum electronic dan synthesizer. Pada tahun 1985 berulah dengan teknologi stereo, Run DMC, LL Cool J, The Fat Boys, Herbie Hancock, Soulsonic Force, Jazzy Jaz, dan Stetsasonic yang mengeluarkan album-album andalannya sehingga menjadi legenda musik Hip Hop hingga saat ini.

Image: rap.about.com & lo-pa.com

Wir verwenden Cookies und Daten, um

Wenn Sie „Alle akzeptieren“ auswählen, verwenden wir Cookies und Daten auch, um

Wenn Sie „Alle ablehnen“ auswählen, verwenden wir Cookies nicht für diese zusätzlichen Zwecke.

Nicht personalisierte Inhalte und Werbung werden u. a. von Inhalten, die Sie sich gerade ansehen, und Ihrem Standort beeinflusst (welche Werbung Sie sehen, basiert auf Ihrem ungefähren Standort). Personalisierte Inhalte und Werbung können auch Videoempfehlungen, eine individuelle YouTube-Startseite und individuelle Werbung enthalten, die auf früheren Aktivitäten wie auf YouTube angesehenen Videos und Suchanfragen auf YouTube beruhen. Sofern relevant, verwenden wir Cookies und Daten außerdem, um Inhalte und Werbung altersgerecht zu gestalten.

Wählen Sie „Weitere Optionen“ aus, um sich zusätzliche Informationen anzusehen, einschließlich Details zum Verwalten Ihrer Datenschutzeinstellungen. Sie können auch jederzeit g.co/privacytools besuchen.

Hip-hop music tidak hanya sebatas bunyi dan lirik yang menyertainya. Ia adalah cermin dari budaya, identitas, dan pengalaman. Dari jalanan Bronx yang keras hingga menjadi fenomena global, hip-hop telah menjadi salah satu kekuatan paling berpengaruh dalam budaya populer. Mari kita jelajahi esensi dari apa yang sebenarnya merupakan “Hip-Hop Music”.

Hip-hop lahir di tahun 1970-an di lingkungan perkotaan New York City, terutama di Bronx, sebagai hasil dari kreativitas komunitas Afro-Amerika dan Latinx. Awalnya, itu adalah perpaduan antara DJing, MCing (rapping), breaking, dan graffiti. Para seniman jalanan menggunakan musik sebagai cara untuk menyuarakan kehidupan mereka yang keras, serta untuk mengungkapkan kegembiraan dan aspirasi mereka.

Dari akarnya di Bronx, hip-hop telah tumbuh menjadi fenomena global. Musik ini telah menyebar ke seluruh dunia, menginspirasi budaya dan seni di berbagai belahan bumi. Bahkan, genre ini telah menginspirasi sub-budaya baru di negara-negara seperti Prancis, Jepang, Brasil, dan Afrika Selatan, di mana seniman lokal memasukkan pengaruh mereka sendiri ke dalam musik hip-hop.

Hip-hop bukan hanya tentang musik; itu juga tentang gerakan sosial. Lirik-liriknya mencerminkan pengalaman hidup yang keras, serta mengangkat isu-isu seperti ketidaksetaraan rasial, kekerasan jalanan, kemiskinan, dan perlawanan terhadap sistem yang tidak adil. Hip-hop menjadi suara bagi komunitas yang seringkali diabaikan atau ditindas, dan menjadi sarana untuk menginspirasi perubahan sosial.

Hip-hop music bukan hanya sebuah genre musik, tetapi sebuah gerakan budaya yang memengaruhi jutaan orang di seluruh dunia. Dari jalanan Bronx yang keras hingga ke panggung-panggung dunia, hip-hop telah membawa suara, identitas, dan aspirasi komunitas yang sebelumnya terpinggirkan. Ini adalah manifestasi dari kekuatan kreativitas manusia dan keinginan untuk menyuarakan pengalaman hidup mereka melalui musik dan seni. Seiring waktu, hip-hop terus berkembang dan menginspirasi generasi baru seniman dan pendengar, mendorong kita untuk mempertimbangkan realitas dunia di sekitar kita dan mencari perubahan yang lebih baik.